Người Việt & Câu Chuyện Di Trú, Định Cư

Người Việt & Câu Chuyện Di Trú, Định Cư

25/11/2022 16:59:37

Hello mọi người, tự giới thiệu sơ mình đang làm việc bên mảng di trú. Ngành này thì đặc điểm mình có cơ hội tiếp xúc với khách hàng từ đủ các loại thành phần (dĩ nhiên phần đông vẫn là người giàu), dân lao động có, dân giàu xổi có, celeb cũng có, đại gia hay tài phiệt cũng có. Mỗi người mỗi gia đình là một câu chuyện, một suy nghĩ tư duy khác nhau cực kì thú vị.

Chia sẻ vài câu chuyện trong ngành về suy nghĩ của người VN về vấn đề đi khỏi xứ thiên đường.

 

1: Năm 2020 Người VN có còn muốn đi nước ngoài?

45 năm sau giải phóng, điều làm mình hơi bất ngờ khi mới bắt đầu làm công việc này chính là nhu cầu về di trú của người VN vẫn còn quá nhiều. Bốc 1 cái data bất kì lên gọi thì hỏi 10 người có tận 5-6 người quan tâm đến vấn đề này.

Vậy nếu đi thì dân ta thích đi đâu nhất?

Hơi ngạc nhiên là giấc mơ Mẽo chỉ xếp hạng 2 trong list nguyện vọng của dân An Nam.

Xếp đầu danh sách lại là Úc bởi các sự thuận tiện về khoảng cách, văn hóa, phúc lợi và giáo dục. Xếp thứ 3 đối với dân miền Nam là Canada, còn miền Bắc lại là Châu Âu. Trong Châu Âu thì mọi người chủ yếu nhắm đến bọn G7 như Đức, Anh, Pháp, nhưng bọn này cực gắt,người thường chỉ có tiền không cũng còn chưa chắc vào được nên đa số phải vào nước nhỏ trước như Malta, Síp...

 

2: Bao nhiêu tiền thì đi được?

Về vấn đề này thì còn tùy vào chính sách mỗi nước và hồ sơ của mỗi gia đình.

Nhìn chung thì có 3 dạng đi chính phân loại theo giá cả (mình xin không bàn tới đi dạng du học, kết hôn giả, đi chui container do mấy dạng này không áp dụng được rộng rãi.

  • Xuất khẩu lao động: dạng này nhìn chung tốn tầm 50-150k Trump. Nhược điểm là bị lệ thuộc nhiều vào hợp đồng lao động bên đấy, và tình trạng thường trú dễ bị ảnh hưởng bởi chính sách thay đổi. Đương đơn bị ảnh hưởng thì dĩ nhiên những người được bảo lãnh cũng toang theo. Đi dạng này cũng bị hạn chế về các phúc lợi được hưởng, qua đấy bệnh hay có vấn đề gì phát sinh thì sẽ rất khó xoay sở.
  • Dạng đầu tư lấy thường trú nhân (thẻ xanh): dạng này thì đắt hơn, giá cũng dao động khá lớn tùy vào quốc gia. 200-300k Trump cũng có mà lên tới hàng triệu Trump cũng có. Nhược điểm là thường với dạng đầu tư đương đơn dĩ nhiên không được đi làm, mà chỉ được đầu tư hoặc mở doanh nghiệp tạo công ăn việc làm cho người bản xứ. Cái thường trú nhân nó cũng có nhiều kiểu mà mọi người nên kiểm tra kĩ. Một số chương trình cái thẻ xanh này là vĩnh viễn, một số cái lại có hạn (như mấy chương trình Golden Visa của bọn Bồ Đào Nha, Hy Lạp). Có hạn tức là khi hết thời hạn nó sẽ xét lại hồ sơ, lúc đấy có khả năng đổi luật mới không duyệt hồ sơ nữa, hoặc như con cái ngày xưa được bảo lãnh nhưng bây giờ quá tuổi thì cũng fail hồ sơ.
  • Dạng đầu tư quốc tịch: dạng này thì rất chắc cú, nhưng đắt lòi, trung bình phải hao cỡ 2 triệu Trump mới đụng đến được dạng này. Nhưng dĩ nhiên có quốc tịch rồi thì vi vu, không sợ có biến nữa, và cứ chồng đủ tiền thì không có chuyện fail trừ khi các bác là tội phạm. Đa số dân VN hay kiểu lấy thường trú nhân trước, sau đấy qua đó họ sẽ có những chính sách cho thường trú nhân lên thành công dân có quốc tịch để rẻ hơn.

 

3: Các chi phí, điều kiện khác?

Nhiều người thường chỉ quan tâm đến chi phí đầu tư ban đầu mà quên mất các chi phí phát sinh, nên nhiều khi chọn phải những gói di trú không phù hợp, tiền mất tật mang.

Sang đến nước ngoài rồi thì các bác phải quan tâm các vấn đề sau:

  • Thuế ( thuế BĐS, thu nhập...): bọn nước ngoài đánh thuế rất căng, mua nhà mua đất để đấy không làm gì mỗi năm bị đánh thuế mấy %. Ngoài ra còn có thể có thuế thu nhập ngoài lãnh thổ, thuế doanh nghiệp, thuế thừa kế abc...xyz rất nhiều. Đi đâu thì cũng phải check kĩ luật rồi hẵn quyết định chứ thấy chi phí đầu tư ban đầu thấp mà quyết thì sau này vỡ toang.
  • Chi phí sinh sống: quốc gia nào cũng có những vùng giàu nghèo khác nhau, nên nghiên cứu kĩ rồi lựa chọn theo khả năng. Chứ qua xứ người không có tiền sống thì còn cực hơn ở VN. Nên nghiên cứu chi phí sinh hoạt thường ngày, giá thuê nhà, giáo dục, bảo hiểm sức khỏe...
  • Đi dạng đầu tư thì còn phải chứng minh dòng tiền, nguồn tiền, và phải chuyển tiền đi nước ngoài nữa: Cái này thì thật ra bây giờ cũng có nhiều cách để giải quyết rồi. Có điều các bác luôn nhớ phải dùng luật sư, dù phí của họ cao nhưng sẽ hạn chế được rất nhiều rủi ro cho mình. Bản thân em dù có kinh nghiệm xử lý nhiều khách nhưng vẫn luôn giới thiệu luật sư cho khách khi đụng đến giấy tờ chứ không dám tự làm, kể cả khi làm việc với chính phủ nước khác.

 

4: Ai sẽ mua những gói di trú này? Có tiền ở VN làm vua không sướng còn đi đâu?

Một năm có vài ngàn bộ hồ sơ di trú được duyệt. Chắc hẳn nhiều người sẽ nghĩ đa số người đi là người nghèo đi để cải thiện cuộc sống.

Mà ngược lại, khách hàng của mình đa số là người giàu.

Họ mua các gói này để có 1 phương án dự phòng cho gia đình và bản thân, mua để mở rộng công việc kinh doanh của họ sang thị trường khác, mua để thuận tiện di chuyển các quốc gia, hay mua để hưởng một vài chính sách đặc biệt.

Một vài người đã có 2,3 quyển hộ chiếu nhưng vẫn mua thêm.

Câu chuyện mua thẻ xanh, quốc tịch nhưng vẫn sinh sống ở VN là rất nhiều.

 

5: Định cư - Thường trú nhân - Thẻ xanh - Tạm trú - Visa - Quốc tịch

Mình thấy nhiều bác vẫn còn đang chưa rõ về vấn đề này, chỉ biết là qua tới nước ngoài thôi chứ chưa biết họ sẽ cấp những giấy tờ gì cho mình, và tình trạng cư trú cũng như quyền hạn/ ràng buộc của mình là thế nào.

Mọi người cứ inbox hỏi mình làm sao sang nước ABC...XYZ, sang đấy có dễ không thì rất khó trả lời.

Nếu chỉ sang thôi thì mua vé bay cái vèo là sang tới, quan trọng là mọi người muốn lấy được tình trạng cư trú nào bên đấy mình mới có thể trả lời rõ ràng được.

Mọi người đọc phần này sẽ phần nào rõ hơn về các cụm từ này nhé:

QUYỀN ĐỊNH CƯ: về đơn giản định cư chỉ là quyền được sinh sống tại nước ngoài trong thời gian dài, các bác đi bất kì diện nào, có thẻ xanh, quốc tịch hay không, có thời hạn hay vĩnh viễn thì miễn được sống tại nước đó đã gọi là có quyền định cư.

Định cư chỉ là phần mở đầu của câu chuyện, sau đấy thì còn cả tá vấn đề khác sau đây.

 

THƯỜNG TRÚ NHÂN (PR): đây là cụm từ gây nhầm lẫn nhiều nhất, bởi vì luật mỗi quốc gia mỗi khác, tên gọi các loại giấy tờ, tình trạng cũng khác nhưng khi vietsub ra thì đều dịch là "Thường Trú Nhân" nên anh em rất dễ nhầm lẫn là Thường Trú Nhân nào cũng giống nhau.

Thường trú nhân chính là bước tiếp theo anh em hướng tới sau khi đã qua nước ngoài, quyền lợi cơ bản nhất của thường trú nhân chính là quyền cư trú vĩnh viễn tại quốc gia đó. Tình trạng thường trú nhân tùy quốc gia có thể được phát hành dưới dạng 1 tờ Visa dán vào passport của bác hoặc dưới dạng thẻ.

Có 1 vấn đề là tuy thường trú nhân đã là có hiệu lực vĩnh viễn, nhưng mỗi quốc gia lại ràng buộc các bác bằng thời hạn kèm các điều kiện gia hạn (thông thường khá dễ, yêu cầu cư trú tại nước họ đủ thời gian, nếu đi dạng đầu tư thì là đảm bảo số vốn đầu tư vẫn đúng theo quy định). Cứ đủ điều kiện là nộp đơn gia hạn rất nhanh và họ sẽ không xét lại hồ sơ của gia đình các bác.

Khi đã sở hữu tình trạng thường trú nhân, các bác đã có thể tương đối an tâm, quốc gia đấy có đổi luật di trú thì cũng không bị tước thường trú nhân đâu. Tuy nhiên, đừng phạm pháp bên đấy hoặc các quốc gia khác nằm trong khối lợi ích chung (VD: EU, commonwealth...) thì bị tước giấy cho về là chuyện bình thường. Dĩ nhiên nếu không đáp ứng đủ điều kiện gia hạn thì cũng bị tước giấy, như mình có chia sẻ câu chuyện khách hàng của mình do dịch không ở đủ số ngày tại Canada đã bị tước PR.

Ngoài ra 1 số quốc gia còn có tình trạng "Thường Trú Nhân có điều kiện" -> Đây chính là dạng tạm thời của thường trú nhân, thường có thời hạn ngắn. Thẻ này được cấp khi các bác đi theo 1 số diện đặc biệt (ví dụ kết hôn với một thường trú nhân khác), và phải giữ thẻ này trong thời gian ngắn (1-3 năm) mới được lên thẻ thường trú nhân chính thức trong đợt gia hạn tiếp theo.

Về quyền lợi thì thường trú nhân vẫn là người nước ngoài, dĩ nhiên không có quyền bầu cử (đây là quyền quan trọng nhất của công dân nhé, nhưng dân VN ít quan tâm chính trị nước ngoài nên hay xem nhẹ), các phúc lợi thì cũng bị hạn chế tùy luật các quốc gia khác nhau. Quyền sở hữu tài sản, diện chịu thuế thì vẫn bị xem như người nước ngoài nhé.

 

THẺ XANH: Thẻ thường trú nhân của Mỹ có màu xanh lá, của EU có màu xanh dương nên mọi người hay gọi là thẻ xanh. Tuy nhiên cũng như thường trú nhân các thẻ này khác nhau chứ không phải giống y chang nhau đâu nhé

 

TẠM TRÚ: Đây là diện các bác đi diện lao động được cấp đây. Chương trình Golden Visa của bọn Châu Âu cũng là dạng này. Khác biệt của tạm trú và thường trú không phải là thời hạn (vì có thường trú chỉ có thời hạn 2 năm, có tạm trú thì đến 5-10 năm) nhưng nằm ở ràng buộc và quyền lợi. Quyền tạm trú nghĩa là chỉ được cấp 1 lần, hết thời hạn họ sẽ xét lại hồ sơ y như lần đầu tiên, nghĩa là bác lại phải đáp ứng đủ quyền lợi đầu vào mới được cấp mới tạm trú. Nghe có vẻ easy nhưng thật ra nó rất khác, đặc biệt đối với những người phụ thuộc.

Mình cũng đã gặp trường hợp khách đi Bồ Đào Nha bằng Golden Visa đầu tư, được cấp tạm trú 5 năm, bảo lãnh vợ con. Vợ con khi được sang đấy thì dĩ nhiên cũng được cấp tình trạng tạm trú này, nhưng đến hết thời hạn thì phát sinh vấn đề là khi họ xét lại hồ sơ thì anh con trai lại quá 18 tuổi (điều kiện được bão lãnh). Thế là anh con không được gia hạn, phải về tìm đường đi đi gói khác.

Về phúc lợi thì cũng tùy quốc gia có luật quy định khác nhau.

 

VISA: Khái niệm VISA chỉ là tờ giấy gắn vào passport, cho phép bác nhập cảnh vào 1 quốc gia nào đấy thôi, chứ không liên quan đến chuyện ở lại bao lâu. Visa dĩ nhiên có nhiều loại khác nhau, ngắn hạn (du học, du lịch, chữa bệnh...). Dài hạn (làm việc, đầu tư...). Dĩ nhiên visa cũng không liên quan gì đến tình trạng cư trú của các bác.

 

QUỐC TỊCH (Citizenship): Kèo chắc ăn nhất, zero rủi ro trừ khi các bác phản quốc hay làm tội phạm chiến tranh. Có quốc tịch là bác trở thành công dân nước đấy, được bảo hộ, bảo trợ và full quyền lợi theo luật pháp, thách kẹo cũng chả ai đuổi về được. Dĩ nhiên đi kèm với quốc tịch cũng là được cấp 1 quyển hộ chiếu chính chủ xịn sò, tha hồ vi vu khắp thế giới không phải xin sỏ visa mệt mỏi nữa.

1 số quốc gia không chấp nhận song tịch (tiêu biểu là Sing), nên các bác muốn có hộ chiếu Sing phải bỏ quốc tịch VN đi nhé. Các nước cho phép song tịch thì cứ vi vu. Khách mình là một sếp ngân hàng có hẵn 5 quyển khác màu.

Người nước ngoài như bọn Nga Ngố, Mẽo cũng vẫn đi lấy quốc tịch khác bình thường nhé nên đừng bảo ai đòi lấy quốc tịch nước ngoài là không yêu nước.

 

6: Ảnh Mẫu Thẻ Xanh

Thẻ xanh ở Mẽo thì chắc nổi tiếng rồi, sẵn hôm nay cũng vừa soạn lại 1 bộ thẻ xanh Châu Âu cho 1 gia đình, mình post lên cho các bác xem mặt mũi em nó nhé. Trên thẻ có ghi rõ diện được cấp thẻ xanh, thời hạn là vĩnh viễn.

Có chiếc thẻ của anh con trai nhỏ là CPR tức thẻ xanh có điều kiện thì có hạn 2 năm.

 

7: Chuyển tiền ra nước ngoài: Dễ hay Không Dễ?

Về phần này thì sau khi tiếp nhiều khách mình nhận thấy là đa số khách hàng ít có kinh nghiệm chuyển tiền nước ngoài và vẫn nghĩ là tự làm được, không cần trả tiền agency. Đến khi có sự cố mới quay về bắt mình hốt shit sml.

Trong ngành với nhau, khâu này giúp phân biệt được agency nào làm chắc tay và có connection tốt.

Về cơ bản, để chuyển tiền bank to bank sang nước ngoài có các con đường sau (điều kiện và số tiền khác nhau - dĩ nhiên phải cung cấp hóa đơn):

  • Du học.
  • Di Cư (chỉ chuyển được khi đã có thường trú nhân hoặc quốc tịch nước ngoài).
  • Khám chữa bệnh.
  • Chu cấp thân nhân (người thân trong hộ khẩu đang có visa ở nước ngoài, ví dụ hỗ trợ mùa covid).
  • Hợp đồng dịch vụ (ví dụ luật sư, thiết kế... ở nước ngoài để thực hiện dịch vụ ở VN).

Các agency đa số sẽ dùng con đường hợp đồng dịch vụ (phổ biến nhất là kê phí luật sư tại nước ngoài) để hợp thức hóa số tiền chuyển sang đấy. Các agency có connection tốt hơn có thể dùng một số con đường khác.

5 dạng trên về cơ bản là hợp pháp, tiền sang nước sở tại an toàn, sạch sẽ.

Ngoài ra vẫn còn con đường tà đạo là chuyển chợ đen, khách của mình nhiều người tự ra chuyển kiểu này, dĩ nhiên chuyển thành công có, nhưng sml cũng có. Nguyên nhân sml là do:

  • Chuyển chợ đen không có giấy tờ, nên khả năng bị bùng nếu chuyển nhiều là hoàn toàn có nhé. Mình có khách chuyển ít thì không sao, đến lúc chuyển nhiều thì bị chúng nó bùng 2 triệu euro.
  • Đường dây chợ đen có khả năng dính líu đến các hoạt động phi pháp ở nước ngoài, lỡ bọn này bị khui ra thì các bác sẽ bị dính líu đến pháp luật. Nhẹ thì miễn đi nước ngoài đến hết đời, nặng thì gia nhập Juventus.
  • Bảo mật bọn này kém, nhiều bác tiền ở VN không nguồn gốc, chỉ vì chuyển bọn này mà bị lộ ra cả đống tiền. Conan VN vào điều tra thì các bác cũng vào lò luôn.

 

8: Rủi Ro Khi Đi Bằng Các Con Đường Không Chính Thống

Các con đường sang nước ngoài trái luật (vượt biên, sang du lịch rồi trốn...) hoặc lợi dụng kẽ hở (kết hôn giả, nhận con nuôi giả...) tạm gọi chung là các con đường không chính thống.

Dĩ nhiên các con đường này rất rẻ (mấy đường dây đi container vào Anh bán đâu đấy 300-500 triệu/suất) và cũng có xác suất thành công.

Tuy nhiên rủi ro của những dạng này thường không được các agency đề cập đến, mọi người khi đăng kí cũng chỉ mãi mê mơ đến ngày mai tươi sáng bên xứ người mà không nhận thấy mình đang đánh bài với số phận.

Đầu tiên dĩ nhiên là như câu chuyện bên Anh hồi đầu năm, bỏ xác xứ người, end game luôn.

Thứ 2 là các agency nhận mấy dạng này thì 1 là liều - 2 là lừa, dẫn đến có khả năng nhà đầu tư mất tiền cũng chả biết đòi ai.

Thứ 3 là các bác sang nước ngoài mà dính vào luật pháp, chính phủ (nhẹ nhàng như tai nạn giao thông thôi) cũng bị lục lại hồ sơ xuất nhập cảnh và phát hiện đi lậu. Ăn 1 gậy vào profile thế này thì dĩ nhiên là chắc suất cho về, đồng thời cấm nhập cảnh trở lại vĩnh viễn.

Các cơ quan di trú và xuất nhập cảnh thế giới bây giờ đều kết nối với nhau, các bác dính phốt ở 1 nước nào đấy là cả làng đều biết. Dính phốt ở nước ngoài bị đuổi về thì xác định sau này khỏi đi đâu, kể cả du lịch chứ đừng nghĩ đến việc định cư trở lại.

Bên mình lúc trước có khách có tiền sử tị nạn ở Slovakia nhưng trốn sang Đức, sau này làm hồ sơ chính phủ Malta nó reject cái một luôn, thậm chí reject và ban luôn cả bạn agent submit hồ sơ cho khách (sau này phải nhờ luật sư ở Châu Âu gỡ dùm).

 

9: Thời Gian Xử Lý Hồ Sơ - Một Yếu Tố Còn Quan Trọng Hơn Là Chi Phí... 

Chi phí đầu tư dĩ nhiên là yếu tố rất quan trọng trong việc lựa chọn option di trú phù hợp, tuy nhiên mọi người thường hay bỏ qua một vấn đề không kém quan trọng đó chính là thời gian process hồ sơ.

Mình đã gặp rất nhiều trường hợp kiểu con đang học mẫu giáo, năm sau lên lớp 1 muốn đi ngay mà địa điểm chọn thì toàn Úc với Mỹ. Nói ngắn gọn thì 1 bộ hồ sơ gồm có các khâu xử lý sau:

  • Xử Lý, Soạn Thảo Hồ Sơ tại Việt Nam: đây là các bước agency như bên mình trực tiếp làm, đó chính là soạn các giấy tờ hồ sơ của từng thành viên gia đình, chứng minh các chỉ số tài chính cần thiết, làm việc với các bên liên quan (luật sư bên nước sở tại, các doanh nghiệp hoặc chủ đầu tư bất động sản bên phía nước ngoài...). Giai đoạn này sẽ tốn khoảng 1-3 tháng tùy vào độ phức tạp của hồ sơ
  • Giai đoạn chờ duyệt: đây nói ngắn gọn là bước xếp hàng, các nước mỗi năm chỉ có 1 số lượng quota nhập cảnh nhất định, tốc độ xử lý hồ sơ của mỗi nước cũng mỗi khác nhau. Những nước nhỏ như Síp hay bọn Caribê giai đoạn này chỉ từ 2-6 tháng, nhưng với Úc hay Mỹ thì chờ 48-60 tháng hay lâu hơn là quá bình thường.
  • Giai đoạn duyệt hồ sơ: Nếu đoạn này chuẩn chỉnh hết được approve luôn thì quá ngon rồi, mất 1-2 tháng confirm giấy tờ là xong. Nhưng nếu chính phủ bên kia không approve, yêu cầu giải trình thêm thì gần như phải quay lại từ đầu khá là mệt. Mình đã từng bị dính một case Malta phải mất 8-9 tháng ở bước này để giải trình về tài sản và dòng tiền của khách hàng.

1 lưu ý là thời gian trên chỉ đối với đương đơn, bác nào tính đưa cả gia đình sang phải tính cả thời gian bảo lãnh thân nhân. Nên một kế hoạch định cư của cả gia đình vào Mỹ, Úc có thể ngốn cả 10 năm như chơi. Bởi thế nên các nước có khả năng xét duyệt hồ sơ cả gia đình 1 lần có lợi thế thu hút nhà đầu tư rất lớn.

Thông thường đương đơn sẽ bảo lãnh ngay được vợ/chồng và con cái dưới 18 tuổi. Thân nhân khác (cha mẹ 2 bên, con cái trên 18 tuổi, con nuôi, các trường hợp khác...) nếu bảo lãnh được sẽ phải làm những bộ hồ sơ khác và được xét duyệt sau.

Nói cho dễ thì đi Mỹ có thể tốn 3-5 năm để có thẻ xanh, Úc mất 6 năm có thẻ xanh. Các nước nhỏ thì dưới 1 năm là done. Các bác nên tính luôn vấn đề này vào bài toán di trú của gia đình mình để tránh vỡ kế hoạch không đáng có.

 

10: Chém Gió Về Chuyện Chuyện Di Trú Của Quan Chức

Thế là lại xong 1 kì đại hội, nay nhân rảnh rỗi lên chém gió với các bác chơi về cú scandal vừa rồi, vốn ảnh hưởng cực lớn đến mình, một người làm thị trường chính ở Đảo Síp.

Trước tiên thì túm váy lại quả scandal Cyprus Papers.

Trên mảnh đất Síp vốn tồn tại 2 phần lãnh thổ, 3/4 lãnh thổ phía Nam được EU và LHQ công nhận gọi là Cộng Hòa Síp, còn 1/4 lãnh thổ còn lại do Thổ Nhĩ Kì kiểm soát gọi là Bắc Síp (Northern Cyprus). Bên Thổ thì dĩ nhiên suốt ngày kiếm cớ đâm chọt bên còn lại, và dĩ nhiên mục tiêu lớn nhất chính là chương trình đầu tư của Síp với lý do chương trình này giúp các thành phần tội phạm, chính trị gia có quốc tịch và đi vào được toàn bộ phần còn lại của EU.

Và thế là 1 tờ báo của Thổ là Al Jazeera khui ra được 1 đống hồ sơ của chính trị gia đã lấy được quốc tịch Síp theo dạng này (đa số là Tàu & Nga) và xui thay, lòi ra một bác đại biểu Đông Lào.

Hậu quả của scandal này là buộc phía Síp phải tạm ngưng chương trình đầu tư trực tiếp quốc tịch (từ giờ phải đi con đường đầu tư -> PR -> định cư -> quốc tịch chứ không còn làm trực tiếp đầu tư -> quốc tịch được nữa).

Còn phía VN thì bác đại biểu ăn full gạch đá.

Về phía mình, 1 agency thì vụ này ảnh hưởng kinh khủng. Báo chí đợt đấy đi lùng sục hết tất cả những người làm thị trường EU để tìm đề tài ném đá, làm nghề này quan trọng ở khả năng giữ kín thông tin khách hàng, lỡ một pha lên báo hay bị chúng nó nhét chữ vào mồm thì thôi xác định đổi nghề.

Giờ đến đoạn quan trọng: vậy chuyện sở hữu quốc tịch thứ 2 trong giới quan chức liệu có phổ biến?

Câu trả lời là có, ai có nhiều tiền cũng sẽ xuất hiện nhu cầu dịch chuyển tài sản cũng như làm các kế hoạch B,C,D... phòng thân, đặc biệt là người làm các nghề nguy hiểm như các bác. Các hộ chiếu phổ biến nhất đối với quan chức VN dĩ nhiên là các quốc gia xét hồ sơ dễ như Síp hay Grenada, Antigua Barbuda.

Vậy trong nội bộ kiểm soát bằng cách nào?

"Nhà Nghỉ" có biết ai đi ai ở hay không?

Dĩ nhiên là có luôn. Về kiểm soát nội bộ thì bọn Tây Lông phải gọi Đông Lào bằng cụ.

Dĩ nhiên bên phía chính phủ Síp sẽ không đưa thông tin công dân cho Đông Lào rồi, nhưng các bác kiểm soát bằng hai tools khác lợi hại hơn là ngân hàng và tuyến bay.

  • Đầu tiên là ngân hàng: ai chưa đụng chuyển tiền nước ngoài thì có thể không biết, nhưng ở VN hầu như chuyển tiền mua nhà chỉ có 1 ngân hàng làm được là ngân hàng quân đội MB. Tiền nào đi ra đều kiểm soát được hết, chỉ là muốn truy hay không thôi.
  • Tiếp theo là tuyến bayL cảng viên VN theo luật đi du lịch nước ngoài đều phải khai báo hết, thế là có record rồi làm sao bay đi mua quốc tịch đây. Đi chuyên cơ chứ sao, nhưng vừa hay thêm một cái là hãng chuyên cơ chuyên tổ chức private tour đi Síp cho cán bộ cũng là của một bác bên quân đội luôn. Nếu Cảng đã muốn tra thì dĩ nhiên không thể trốn 

 

Túm lại, qua scandal này rút ra bài học cho mình là:

Đối với di trú, có điều kiện thì hãy làm hồ sơ sớm, không dùng thì sau này dùng. Chứ cơ hội đi qua rồi là xác định mất luôn, đến lúc cần kíp có tiền cũng không làm gì được

"Nhà Nghỉ" nếu cần có thể biết hết động tĩnh của chúng ta. Ai mà quan trọng về vấn đề bảo mật thông tin cá nhân thì nên bỏ xứ đi sớm.

 

11: HONG KONG, AFGHANISTAN & Vấn Đề Giàu Nghèo Muôn Thuở

Đầu tiên mình phải nói là câu chuyện này mình chỉ tổng hợp và kể lại dựa trên quan sát cũng như nghe kể lại từ các đối tác, khách hàng chứ lúc bên Afghanistan có biến thì mình cũng đang ở SG ngồi nhà ăn mì gói chống dịch như anh em thôi nên chia sẻ của mình là chủ quan và dĩ nhiên hoàn toàn có thể sai về thông tin nhé.

Ok như mọi người đã biết thì năm 2020, 2021 thế giới đã được chứng kiến Covid xuất hiện, vốn là sự kiến mà con người thời đại công nghệ thông tin chưa bao giờ được trải nghiệm qua.

Covid không phải là một căn bệnh quá nặng gây chết người hàng loạt, tuy nhiên nó tạo ra một sự xáo trộn đủ lớn để ảnh hưởng đến tất cả các vấn đề quan trọng khác của thế giới như kinh tế, xã hội và dĩ nhiên là chính trị.

Ở đây mình đang muốn nói tới 2 sự kiện lớn diễn ra ở Hong Kong và Afghanistan, là 2 sự kiện "bất ổn chính trị" mà mình có dịp quan sát và trò chuyện với những người bị ảnh hưởng trực tiếp.

Không bàn về vấn đề chính trị, mình sẽ kể cho các bác nghe về cuộc sống của con người ở đó thay đổi như thế nào nhé nhé.

Hong Kong (HK), như các bác cũng biết, là một financial hub của thế giới, đồng nghĩa với việc dân HK sở hữu một lượng tài sản khổng lồ tại đây. Nếu Trung Quốc gây biến thì một trong những vấn đề sẽ là thất thoát một lượng rất lớn tài sản của dân HK ra nước ngoài, đặc biệt trong thời buổi này tài sản điện tử lưu trữ và dịch chuyển rất dễ dàng.

Thật ra thì chính phủ Tàu ngắm HK đã lâu, và dĩ nhiên sớm muộn gì cũng sẽ xử lý khu này thôi. Nhưng covid đến tạo ra một thời cơ quá thuận lợi khi rất nhiều dân HK làm ăn tại nước ngoài không thể về để ứng phó với các thay đổi chính trị được.

Và bùm, China took control, khoảng 1 triệu người HK đang sinh sống và làm ăn ở nước ngoài bỗng dưng không còn quê hương, và dĩ nhiên không thể về lại được, bắt buộc phải bỏ lại toàn bộ tài sản chưa kịp di dời khỏi HK. Thiệt về của chưa phải vấn đề lớn, kẹt lại chung với tài sản của họ còn là gia đình, là cha mẹ già, con cái nhỏ...

Người HK làm ID trước 1997 auto được chuyển thành quốc tịch Anh. Những người trẻ hơn thì bây giờ đối mặt với 2 lựa chọn. Bỏ trốn và sang nước ngoài với thân phận dân tị nạn, 2 là an phận ở lại ăn hành với bộ luật mới.

 

Mình có 2 đứa bạn HK ở VN:

  • Cô A làm giám đốc 1 chuỗi resort của Pháp tại VN, xưa giờ chỉ đi làm lãnh lương gửi về quê thì bảo bây giờ coi như reset, tài sản tích lũy mấy chục năm bỏ hết nghe mà phát rầu. Cũng may là còn đường về Anh làm lại cũng ổn.
  • Lão B là dân kinh doanh ngành Y, lão bảo ui xời mất bố mấy căn nhà bên đấy, tuy nhiên tao đi làm ăn nước nào thì tao cũng tiện mua tài sản ở nước đấy luôn. Mất hết nhà bên HK thì cũng như 20% tài sản thôi cày hết đợt dịch là ngon lại ngay. Tháng rồi vẫn còn hớn hở về đây đi nhận bàn giao 2 căn Metropole Q2. 

Qua tới Afgha: bên đây thì bạo lực hơn. khá giống SG 1975. Nói chung ai không đi kịp là toang hết, thì đối tác bên Cyprus (Síp ở địa trung hải là phần Châu Âu nằm sát Trung Đông) của mình có kể là tầm 6 tháng trước dân Afgha mua nhà làm PR liên tục, tăng gấp mấy lần so với năm trước. Sau đấy là đám nhà giàu này cũng di cư hàng loạt.

Bây giờ thì ngon lành, nhà cửa ở Síp có sẵn, mỗi ngày ra nằm phơi nắng cạnh hồ bơi chờ ngày đổi passport. Nói chung so với dân kẹt ở lại thì...

Đấy, giờ từ 2 việc này quay trở lại chuyên môn đầu tư và di trú của mình, có mấy bài học mà mình nghĩ các bác có thể có được:

1 là dân giàu thì đi đâu cũng sướng, nên thôi đừng nói mấy câu kiểu "ui giàu thì ở VN cho sướng ai thèm đi nước ngoài làm gì không biết, mua chi 3 cái PR nhà cửa tít đâu đâu".

 

2 là những rủi ro như covid hay chính trị nó nhanh lắm, mình phải phòng nó trước chứ đợi xảy ra mới đi giải quyết thì hậu quả nặng nề hơn nhiều.

Nếu có điều kiện thì cứ đầu tư kiếm thẻ xanh, quốc tịch trước, y như mua bảo hiểm thôi. Khách hàng của mình có người có 5 quyển hộ chiếu ở 4 châu lục, mà mấy nước như Vanuatu hay St Kitts Nevis ổng còn chưa bao giờ bước chân qua. Hỏi mua làm gì thì chỉ đơn giản là anh mua cái này là mua cơ hội, mua quyền lựa chọn. Nhiêu đấy thôi là quá đáng giá 1-2 triệu USD làm passport rồi, mắc hơn anh vẫn sẽ mua vì lúc cần thì sẽ chẳng còn mua được nữa.

 

3 thì về đầu tư các bác nhớ là luôn luôn nhìn về rủi ro trước khi xem xét đến lợi nhuận.

Để hạn chế rủi ro thì phải mở rộng portfolio đầu tư ra, tuyệt đối không all in.

Nếu các bác giữ quá nhiều tài sản giống nhau (ví dụ là đất nền chẳng hạn), lên thì lên hết nhưng sập thì cũng đi chung luôn, trắng tay toàn từ đấy mà ra cả.

Ai đã có BĐS rồi thì hãy nghĩ đến BĐS thị trường khác (tỉnh, nước ngoài...), hãy nghĩ đến doanh nghiệp, cổ phiếu, trái phiếu, hãy nghĩ đến vàng, crypto...

Mindset mình rất hay gặp khi các nhà đầu tư ít kinh nghiệm khi đánh giá các khoản đầu tư là: à khoản A lời nhiều hơn khoản B nè, ngon ăn thôi mua A bỏ B nhé. Tự nhiên lại quên mất là mình có thể vừa mua A vừa mua B mà?

ĐỂ LẠI ĐÁNH GIÁ CỦA BẠN ĐỂ KIẾN LỬA NGÀY CÀNG HOÀN THIỆN HƠN

Bạn phải điền tên mới được bình luận

Bạn phải điền SĐT mới được bình luận

SĐT phải đúng định dạng vd: (0123456789)

Bạn phải điền nội dung bình luận

V

Vqox

Zxcl

4 giờ trước - Trả lời
T

Tên

Bap

4 giờ trước - Trả lời
G

GHqwe

Lqw Ad

4 giờ trước - Trả lời
G

GHqwe

Lqw Ad

4 giờ trước - Trả lời
Q

Qspei

qbz

4 giờ trước - Trả lời
Q

Qspei

qbz

4 giờ trước - Trả lời
N

Nam

Ok

17 giờ trước - Trả lời
NVD

Nguyễn Văn Dũng

Tôi muốn khiếu nại với chức năng về nha tặc ở TP Hochiminh thì gởi đơn ở đâu?

12 giờ trước - Trả lời
UfXxc

U. fb. X xdx,gi ca.

6

1 giờ trước - Trả lời
w

web

đúng vậy, nhìn vào web của bên này cũng ko muốn làm :)) xấu vcc

3 giờ trước - Trả lời

BẠN ĐANG CẦN HỖ TRỢ VỀ WEBSITE & MARKETING ONLINE!

Điền ngay thông tin bên dưới để được hỗ trợ ngay lập tức:

Anh Tâm Nguyễn (TP.HCM) vừa đăng ký Chị Lieu Ngoi (Long An) vừa đăng ký Chị Chau Nguyen (Tiền Giang) vừa đăng ký Anh Minh Châu (Hà Nội) vừa đăng ký Anh Hoàng Duy (Nam Định) vừa đăng ký Anh Văn Phú (Bình Định) vừa đăng ký Anh Thành Long (Vũng Tàu) vừa đăng ký Anh Trần Long (TP.HCM) vừa đăng ký Anh Trần Duy (TP.HCM) vừa đăng ký Anh Lê Bảo (Đồng Nai) vừa đăng ký Chị Lê Giang (Bình Dương) vừa đăng ký Chị Thanh Nguyệt (Quảng Bình) vừa đăng ký Anh Thanh Giang (Đà Lạt) vừa đăng ký Chị Nguyễn Hòa (Đồng Tháp) vừa đăng ký Anh Huỳnh Bảo (Biên Hòa) vừa đăng ký Chị Châu Liêm (TP.HCM) vừa đăng ký Anh Bửu Lê (Tây Ninh) vừa đăng ký Chị Trinh Nguyễn (TP.HCM) vừa đăng ký Anh Văn Cương (Quảng Trị) vừa đăng ký Chị Thanh Huệ (Nha Trang) vừa đăng ký Chị Thu Thảo (Hà Nội) vừa đăng ký Chị Minh Thư (TP.HCM) vừa đăng ký Anh Jose Breda (USA) vừa đăng ký

Liên hệ