MỘT SỐ NGƯỜI LÀ "NGHỆ SĨ" THẬT KÌ LẠ
17/06/2022 11:59:40
"Đừng có đụng vào nghệ sĩ" - câu nói của một nghệ sĩ dằn mặt trên trang facebook cá nhân tự nhiên biến nghề "nghệ sĩ" thành một cái gì đó rất nguy hiểm và này nọ. Nó giống như kiểu 1 ngôi đền kỳ bí mà ai có đụng vào sẽ phải chịu báo ứng. Từ những phát ngôn, lối hành xử của nhiều người được gọi là "nghệ sĩ", mình thấy quả thật nhiều "nghệ sĩ" ở đất nước này hết sức kỳ lạ!
Một số "nghệ sĩ" thì rất thích nói chuyện về chính trị, họ bàn vanh vách về bầu cử Tổng thống Mỹ rồi đem so với thể chế ở Việt Nam, nói chuyện biểu tình, dân chủ, nhân quyền, họ đọc một vài mẩu tin từ báo chí rồi rộ lên phong trào "Pray for Hong Kong" khắp các diễn đàn mạng.
Một số khác thì khóc cho mọi nỗi đau, nhà thờ đức bà Pari cháy thì họ bật dậy giữa đêm khuya, hoảng hốt không tin vào mắt mình, khóc thầm lặng lẽ, có người thì vội bay sang tận Pháp, có người thì lại Pray for Paris. Cùng năm ấy, rừng 3 tỉnh Thanh - Nghệ - Tĩnh cháy dữ dội, chẳng ai Pray for... cả.
Một số người khác nữa lại học theo báo lá cải, họ tung tin bịa đặt về dịch bệnh, đưa thông tin sai lệch về Covid-19, ho gieo rắc sự lo lắng trong cộng đồng và khi bị xử lý thì nhiều người đã im lặng chẳng 1 lời đính chính.
Giang hồ thì thích làm nghệ sĩ, nghệ sĩ lại có máu giang hồ.
Phú Lê, Khá Bánh, Huấn Hoa Hồng... thi nhau ra MV, đóng phim bất chấp kiểm duyệt, tự nhiên trở thành hiện tượng mạng, đi đâu cũng có người săn đón, chụp hình thú vị, còn một số người là "nghệ sĩ" thì lại ăn nói ngông cuồng, coi thường pháp luật, xem nhẹ kỷ cương, chính quyền nhà nước.
Họ ngáo quyền lực và coi những phát ngôn trên mạng xã hội là một thứ vũ khí lấn át mọi lẽ phải. Thậm chí có ca sỹ còn ngang nhiên đăng trên facebook thưởng tiền cho ai đi hành hung theo ý mình! Đó là những việc làm hết sức ngang ngược!

Chưa kể đến một số "nghệ sĩ" lại lấn sân sang làm từ thiện. Nhưng khi ngáo quyền lực đã lên đến đỉnh điểm, mù quáng bởi sự tung hô, mờ mắt vì những lợi ích từ quảng cáo, truyền thông... họ coi thường Nhà nước, coi thường chính quyền địa phương, họ nâng họ lên quá cao mà hạ thấp chính quyền, quân đội, họ bất chấp đạo lý, bất chấp lẽ phải, bất chấp luôn cả những kiến thức cơ bản nhất của mọi ngành nghề, lấn sân sang kế toán, kiểm toán, luật sư, bác sỹ... và nếu có ai đó chỉ trích họ sẽ ngay lập tức bị chụp mũ "anti".
Có vẻ so với nhiều quốc gia khác, việc làm "nghệ sĩ" ở Việt Nam quá dễ, nếu như nhiều nghệ sĩ phải vất vả rèn luyện để thành danh thì cũng có một số kẻ có thể không học hành gì, nổi tiếng thông qua scandal, mạng xã hội và ngồi chễm trệ chung mâm với các nghệ sĩ khác, họ vẫn hiên ngang đi "giỗ Tổ" mỗi khi đến ngày và tạo ra những tác phẩm không có nhiều giá trị. Đó là một điều rất đáng buồn!
MỖI NGƯỜI ĐỀU CÓ MỘT BÀI HỌC
Sau vụ việc xảy ra, mình tạm đúc kết ra 4 bài học cho 4 nhóm đối tượng:
- Đầu tiên: Không phải cái gì đúng là có thể nói thẳng hoặc nói quá suồng sã, cần phải lựa thời điểm, cân nhắc ngôn từ và biểu cảm, thể hiện thái độ đúng mực... vì chắc chắn ai cũng hiểu "đôi khi lời nói còn có sức tổn thương người khác hơn cả việc đâm một nhát dao".
- Thứ 2: Là với giới nghệ sỹ. Qua sự việc này, người đọc chắc chắn sẽ biết đâu là nghệ sỹ thực thụ, đâu là những kẻ chỉ biết "đứng trên sân khấu biểu diễn". Người ta khâm phục cách hành xử của các nghệ sỹ trưởng thành, lão luyện, là cây đa cây đề trong giới nghệ thuật và cười nhạt với những kẻ tự nhận mình là nghệ sỹ mà có cách hành xử không khác gì giang hồ. Nói giảm nói tránh như nghệ sỹ Hữu Châu thì là "khiến người ta tưởng mình hung dữ".
- Thứ 3: Là đối với báo đài, mạng xã hội: Nói như Táo quân 2018 thì mạng xã hội như một căn nhà không khóa, người đọc là kẻ ghé thăm, thích thì họ khen mấy câu, không thích thì họ ném gạch vỡ mặt chủ nhà rồi họ đi ra, chẳng ai phải chịu trách nhiệm, chẳng ai thấy lăn tăn gì cả, vì có lẽ họ còn ngay lập tức quên đi những lời cay nghiệt mà họ đã thốt ra ban nãy. Chính mạng xã hội khiến câu chuyện trở nên nghiêm trọng, chính sự thổi bùng của mạng xã hội và một số kẻ xấu đã khiến cho câu chuyện đáng lẽ là của cá nhân lại thành "vụ xử lý nhau" của một nhóm người. Và sau cùng, có lẽ cả gia đình người đã khuất, người thân, bạn bè của người đã khuất chưa cảm thấy an ủi vì vẫn còn đau thương nhưng nhiều kẻ xấu khác đang cười thầm trong bụng vì đã hưởng lợi không ít từ tranh cãi này.
- Cuối cùng là dành cho những kẻ ngáo quyền lực: Đừng nghĩ mình được gọi là Hiệp sỹ mà tưởng rằng trong tay mình có thanh kiếm, cũng đừng nghĩ rằng mình là cán cân công lý mà có quyền năng la liếm phân xử ở bất cứ đâu.
Nói như một số bạn thì có kẻ nào đó ở bất cứ drama nào cũng có dấu răng, ở bất cứ sự vụ gì cũng tìm cách la liếm kiếm chút danh tiếng. Thậm chí còn phát ngôn ngông cuồng, thách thức luật pháp, coi thường kỷ cương, điều này rất khó chấp nhận. Hãy cúi mặt xuống và nhìn rõ mình là ai!
Sự việc rồi cũng đi đến hồi kết nhưng có lẽ bài học này thì nhiều người vẫn phải học dài dài!
Vqox
Zxcl